Đoản Khúc Không Tên
(Hoàng-Liên-Sơn 76, những ngày đông tháng giá...)
Với tất cả rung động tâm hồn người thơ
Với tất cả chân t́nh nồng nàn ghi đậm nét…
Đâu nào mơ mộng, đâu nào bay bướm?!
Đôi tay giờ hằn lên sỏi đá, đâu nào mềm mại, đâu nào dịu dàng?
Bàn tay thon nhỏ tưởng như đập đá vá trời..!!!???
Nh́n trăng vằng vặc sáng nơi một phương trời!
Đêm đêm trăn trở, nghe dế mèn ai oán
tiếng Thạch-Sùng chặc lưỡi tiếc thương, thở vắn than dài…
Cố d́u cho giấc ngủ say, mơ về bên em, bên các con.
Nh́n các con vô tư nô đùa…
Ḱa đôi mắt Mẹ hiền nhoà lệ!
Má thương con xa!? Má khóc hả Má?... Con biết sao hơn!!
Ba đang trầm ngâm suy tư, râu bạc nhiều và dài hơn trước,
không gọn gàng của ngày nào
Ba thường chăm sóc, điều ǵ làm Ba xao lăng thế Ba?
Khao khát đến bao trùm nặng trĩu, tim nào sầu héo theo thời gian!
Khung trời đêm đen gió khuya nức nở,
nghĩ về Me thương nhớ vô vàn…
Năm bắt đầu bằng mùa xuân – đă qua rồi …
Đời người bắt đầu bằng tuổi trẻ – chỉ c̣n dư huởng…
Hơn 30 mùa Xuân tuổi trẻ, chỉ một lần xin được khát khao
Khúc hát nào nới rộng ṿng tay,
cho nhịp đàn tri-âm reo vang sợi dây thông cảm
của gịng giống Tiên Rồng da vàng máu đỏ…!
Không là tàn tạ,
cho được vươn lên thấy ánh mặt trời buổi b́nh minh
có gió đồng cỏ nội, bên ruộng lúa nương khoai.
Trả lại ṿng tay bóng mát cuộc đời!...
Copyright © 2010
All Rights Reserved
June 17,2010