Đêm dài chờ sáng
(Trại tù Long Giao 9/75)
Trong đêm tối phía Sài-gòn sáng rực
Ta ngồi đây mà hồn ở nơi đâu?
Sài-Gòn năm xưa còn hằn in kỷ-niệm
Vui say thật nhiều đâu biết đến sầu đau
Ta lớn lên, trưởng thành trong thương yêu
của nồng nàn ngây ngất!
Tuần lễ bảy ngày đều là Chúa-Nhật
Những giây phút cùng em vào bến mộng
Say gió trăng đắm đuối với tình nhân …
Ta yêu em hơn những người chồng yêu vợ
Hơn hẳn muôn loài biết thương yêu
Hơn hẳn những cặp tình nhân yêu nhau trên trái đất…
…………………………………………………………………..
Thời gian qua rồi chỉ còn ảo vọng
Như vụt mất và chả còn gì…!
Bây giờ trong đêm tối
Trước ta là bóng tối – Sau ta là bóng tối
Quanh ta là vùng trời đêm tối…
Ta muốn thoát lên làm tinh-cầu sáng chói
Hay làm hoả châu chiếu sáng cả bầu trời
Để được gần Sài-Gòn
Để Sài-Gòn còn trong tầm tay với!
Và người người không còn ngồi nguyền rủa
đêm đen…!
Copyright © 2010
All Rights Reserved
June 17,2010