Hoa Sầu Đông
(Chuyện t́nh Ngọc Giao Đà Lạt)
Ngày xưa chung sách chung trường
Sáng chiều hai buổi bên đường có nhau
Ngây thơ hứa chuyện 'Trầu Cau':
"Thuyền t́nh cập bến mộng đầu đẹp đôi
Cho dù vật đổi sao dời
Yêu thương trọn vẹn đời đời nghe không...
Em chỉ lên cây Sầu Đông :
"Xin cây chứng giám cho ḷng thuỷ chung"
Rồi suốt ba năm học cùng
Em vào Sư Phạm ước mong đạt thành
Hẩm hiu dành sẵn riêng anh
Chuyện t́nh ta đă mỏng manh nữa rồi!
Bỗng tin sét đánh ngang trời
Mẹ em chấp nhận một người giầu sang
Người ta Bác Sĩ danh vang!
T́nh thơ ai nỡ dứt ngang chuyện ḿnh?
Những lời thề nguyện trung-trinh
Cuốn theo chiều gió nên t́nh đắng cay!
Ai vui duyên mới đắm say?
Để riêng ai đó tháng ngày đơn côi
T́nh đầu mộng đă tan rồi
Hoa Sầu Đông rụng tả tơi lối về!
Bởi xưa chứng giám lời thề
Nay hoa hờn dỗi trách chê người trần
‘Th́ thôi tóc ấy phù vân
Th́ thôi lệ ấy c̣n ngần dáng sương...’ (*)
* Thơ Phạm Thiên Thư
Copyright © 2010
All Rights Reserved
May 17,2010