Đoản khúc :
Hồng Phượng
(Thân tặng các cựu hs/TH/BMT để nhớ về kỷ-niệm thời niên thiếu)
Như hoa mai chỉ Xuân về mới nở,
em đến với anh của t́nh đầu khờ dại,
ḍng chữ ngày xanh c̣n thơm mùi mực tím,
nét bút thơ ngây nắn nót, đậm đà chân thật tuổi Hoa!
Không nào đẹp hơn tuổi ngọc tuổi ngà
Không ǵ mộng hơn tuổi ô-mai niên thiếu!!!
Mỗi khi ve sầu rền rĩ là khung trời hồng lên mầu đỏ,
khắp đó đây đều có em, mọi ngả đường đều rợp bóng em!
Không gian như ch́m lắng, thời gian muốn ngừng trôi
Ngắm em không chán chê, nhớ thương em đời đời...
Phượng,Em c̣n nhớ không em?
Mái trường xưa ghi dấu trong ta nhiều kỷ-niệm…
vào cuối mỗi niên học
là ḷng ta nôn nao, tim ta nghẹn ngào chờ đợi,
bạn bè ai sẽ vào đời? Ai sẽ xa ta?
Dĩ văng nhạt nhoà quăng đời tuyệt-diệu!
Xin một phép mầu trả Ta về trong đôi giây phút…
hồi tưởng mái trường xưa yêu dấu.
Các Thày Cô đang ở nơi nào? Bạn bè giờ c̣n mấy đứa?
Thời gian qua rồi chỉ c̣n dư vọng…
Nhớ tới em anh nhớ vô vàn…
Không lời nào nói trọn... Không giấy nào ghi hết…
Thương yêu em sâu kín chứa chan...
Phượng, mấy chục năm rồi xa em đằng đẵng,
chân đă lấm bụi trần,không có thời gian nh́n
ngắm, không c̣n được vuốt ve
cánh nhung mềm dịu ép trong trang giấy học tṛ...
Những ngờ nghệch mang theo nhiều nuối tiếc...
Luyến-lưu càng bồi đắp, nhớ nhung càng chất chồng!
Bao ngỡ ngàng vội vă bỏ sau lưng...
Phượng yêu,
Bây giờ đă vào hè! Ta không c̣n được thấy
những tà áo trinh nguyên tha thướt dịu dàng!
không c̣n được nghe tiếng ve sầu rền rĩ
và chẳng c̣n nh́n thấy bóng dáng em đâu!!!?
Phượng ơi,
Phượng, em là Hoa-Học-Tṛ đẹp muôn thuở!
Nhưng bây giờ là ảo ảnh trong ta….
Copyright © 2010
All Rights Reserved
May 17,2010